Hai lễ tân khu resort ở Montenegro lén ân ái với nhau.
Ở một khu resort ven biển thơ mộng tại Montenegro, nơi sóng biển rì rào và những buổi hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời, có hai lễ tân trẻ làm việc ở quầy tiếp khách – Luka và Anja. Cả hai gặp nhau trong những buổi giao ca chóng vánh, ánh mắt trao nhau vội vã như sợ ai đó bắt gặp. Quy định nghiêm ngặt của resort cấm nhân viên yêu nhau để “giữ hình ảnh chuyên nghiệp” – một điều luật vô tình cấm cản những trái tim chân thành.
Tình cảm giữa Luka và Anja nảy nở như hoa dại bên bờ biển, lặng lẽ nhưng mãnh liệt. Họ không dám nắm tay nhau giữa ban ngày, chỉ dám để lại những dòng chữ nhỏ xíu giấu trong ngăn bàn lễ tân, hay lén lút hẹn gặp nhau lúc nửa đêm, khi khách đã yên giấc và hành lang vắng lặng. Một bông hoa dại được ép vào sổ trực, một cái nhìn ngắn ngủi giữa ca làm – đó là những mảnh ghép bé nhỏ của tình yêu họ.
Một lần, khi gần bị phát hiện, Anja đã nói với Luka rằng có lẽ họ nên chấm dứt. Nhưng Luka chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên ngực trái cô: “Nếu em nghe kỹ, trái tim anh luôn gọi tên em – dù là trong im lặng.”
Cuối mùa hè, Anja được nhận học bổng du học. Họ ôm nhau lần cuối dưới ánh trăng lấp lánh phản chiếu mặt biển. “Chúng ta yêu nhau không phải để ở bên, mà để biết rằng yêu là điều không thể ngăn cấm,” Luka nói.
Dù mỗi người đi một hướng, nhưng tình yêu của họ vẫn ở lại, lặng lẽ như biển Montenegro – mênh mông, thầm lặng và bất diệt.